VỀ THĂM QUẢNG TRỊ - Nguyên Ý

VỀ THĂM QUẢNG TRỊ - Nguyên Ý

4.875 Lượt nghe
VỀ THĂM QUẢNG TRỊ - Nguyên Ý
VỀ THĂM QUẢNG TRỊ Về thăm lại, mảnh đất quê hương, Quảng-Trị yêu thương, xa mấy ngàn trùng. Nay con về đặt chân lên cát, Nghe ấm áp tình thương trong lòng. Mẹ hiền Ái-Tử chờ mong, Ra sông Bến-Hải bắc cầu Hiền-Lương. Chắp tay thắp nén hương lòng Cầu cho thế giới đại đồng an vui. Con về sông Hiếu nước trong. Hải-Ba nhớ mãi, triều dâng Cửa-Tùng. Ba-Lòng gợi nhớ Khe-Sanh, Gió Nam hun hút, Cồn-Tiên mát lòng. Biển-Đông ôm bóng Trường-Sơn, Đồng xanh hương lúa, muối dưa đậm đà. Buông màn gió nội đong đưa, Ru con yên giấc mộng vàng mai sau. Tình quê trăng nước hương cau, Như mưa Cam-Lộ thấm đất Đông-Hà. Dù rằng bão táp phong ba, Quê hương vẫn thắm tình vương vấn tình. Điệp khúc : Con về thăm cả quê hương, Vùng đất sỏi đá, nặng mang nghĩa tình Quê mình, núi biển bên nhau, Suối reo Hướng-Hóa, thủy triều Hải-Lăng. Lên dâng hương nghĩa trang Trường Sơn, Nghe mùi khói lửa một thời chiến tranh. Quê mình gánh cả đau thương, Dù cho gian khổ vẫn một lòng trọn tình nghĩa thủy chung. Vĩnh-Linh sát cánh Do-Linh, Khơi niềm nhung nhớ Cồn-Cỏ đảo xa, Xuôi về Cửa-Việt đi qua, Vào trong Thành Cổ xót xa nỗi lòng. Triệu-Phong tắm suối Đak-rông, Trên dòng Thạch-Hản chảy về Biển-Đông, Con đê đưa nước về đồng, Người đi xa nhớ về thăm quê mình. Nguyên Ý