Phải nghe 1 lần NỖI NHỤC VỀ GIÀ Ở VỚI CON - Đọc Truyện Đêm Khuya
Phải nghe 1 lần NỖI NHỤC VỀ GIÀ Ở VỚI CON - Đọc Truyện Đêm Khuya:
Trong một căn nhà nhỏ nằm lọt thỏm giữa làng quê nghèo ở vùng Bắc Bộ, bà Hòa ngồi tựa lưng vào chiếc giường gỗ cũ kỹ, đôi mắt trũng sâu nhìn ra ngoài cửa sổ. Trời tháng Chín xám xịt, những cơn gió nhẹ lùa qua khung cửa làm rung rinh tấm rèm mỏng đã sờn.
Hòa – người phụ nữ đã ngoài bảy mươi, sống cả đời vất vả nuôi con khôn lớn, chưa một ngày ngơi nghỉ. Nhưng bây giờ, khi tuổi xế chiều ập đến, bà lại ngậm đắng nuốt cay chịu đựng cái mà người đời gọi là nỗi nhục về già ở với con.
Câu chuyện bắt đầu từ khi bà Hòa rời ngôi nhà cũ đã gắn bó hơn nửa đời người để chuyển lên thành phố ở cùng vợ chồng đứa con trai út, Đạt. Cả làng lúc đó đều tấm tắc: “Sướng nhất là bà Hòa! Nhà nào được con đón lên phố sống sung sướng thì phúc lớn lắm!”
Nhưng mấy ai hiểu được đằng sau những lời chúc tụng ấy là một sự thật cay đắng…
Hòa thầm nghĩ: "Làm mẹ bao năm, đến khi già lại thành người dưng trong chính nhà của con mình."
Căn hộ chung cư của Đạt ở khu tập thể cũ giữa lòng Hà Nội, chật chội và tù túng. Mỗi ngày trôi qua, bà Hòa phải sống chen chúc giữa tiếng la hét của hai đứa cháu nội và sự lạnh nhạt của con dâu, Thu. Thu làm kế toán, tính tình vốn tằn tiện và cộc cằn. Từ ngày bà Hòa chuyển đến, gánh nặng chi tiêu trong nhà như đổ dồn lên vai Thu, khiến cô luôn có ánh mắt khó chịu mỗi khi nhìn bà mẹ chồng già yếu.
...