Mộng Du Giữa Biển Trời – Tiêu Kiếm | Nhạc Cổ Phong Việt Bay Bổng, Thoát Tục, Lay Động Tâm Can
MỘNG DU GIỮA BIỂN TRỜI
Composer: Rich Lee
Vocalist: Tiêu Kiếm
[Phiên khúc 1]
Biển xa xăm muôn trùng, sóng ngân nga câu cổ khúc
Ánh trăng mờ soi đáy nước vô ngần
Một bóng cá vờn bay, lướt qua giấc mộng tàn
Lặng ngắm người… đang mộng mị bình an?
Gió phương Đông phiêu lãng, cuốn theo mây ngàn hạ
Tay ta đưa như với lấy dư ảnh xưa
Từng làn sương giăng mờ, như khăn sa buông lặng
Trói nhẹ thời gian… trong mắt người mơ.
[Điệp khúc]
Người trôi giữa không trung, khiến tim ta hoảng hốt
Sợ một mai, người mãi xa ta nghìn trùng
Giọt lệ rơi âm thầm, hóa thành sóng bạc đầu
Trôi theo biển… lên tận trời cao.
Người bay giữa vô thường, dáng ai mờ muôn dặm
Mới hay rằng, người vốn thuộc về mây xanh
Giọt lệ kia âm thầm, vẫn vì người mà rơi mãi
Muốn quay về… như lúc đầu gặp nhau.
[Phiên khúc 2]
Giấc mơ ta lưu lạc, gió ru muôn ngàn lối
Một mình chờ ai dưới đáy trời thu
Con ngư khổng lồ ngủ yên trong vực thẳm
Cũng mơ người xưa… còn nhớ ta không?
Sóng không lời lên tiếng, cát vàng ru câu hát
Ngỡ đâu người đang bước tới chân mây
Vầng trăng nghiêng bên thềm, phản chiếu hình năm ấy
Tựa như lần đầu… ánh mắt giao nhau.
[Điệp khúc cuối]
Người bay đến nơi nao, khiến tim ta quặn nhói
Giữa hoàng hôn, ta vẫn mong chờ vu vơ
Giọt lệ kia âm thầm, rơi vì người không biết
Dẫu biết rằng… chẳng thể giữ người bên.
Nếu mộng kết trong lòng, xin người về bên trái
Chỗ hôm nào, ta với người cùng ngồi yên
Chỉ một thoáng mơ màng, cũng đủ ấm ngàn thu
Dẫu vạn trùng… vẫn nguyện chờ nơi xưa.
#MongDuGiuaBienTroi #TieuKiem #NhacCoPhongViet #NhacTamLinh #NhacCoTrangViet #NhacBuon #NhacCoPhong2025 #NhacCoPhongNgheLaNghien #CaKhucMoi