Ky ức hoa đào chiều mưa thương nhớ quê mẹ 01
KÝ ỨC HOA ĐÀO-Chiều quê mẹ-Giữa chiều mưa thương nhớ
Diệp Vàm Cỏ
LÝ CÁI MƠN
Mình nhìn nhau, nhìn đôi bướm trắng
Bướm trắng bên nhau, bên cành thắm hoa đào tươi
Cánh hoa tươi đẹp như đóa môi em đang cười
Hà Nội ơi thấu nỗi nầy chăng?
Ta xuyến xao hồn trai
Bởi hoa đào, hay bởi vì ai?
NÓI LỐI
Mưa rơi đồng ruộng trắng ngà. Mưa bao nhiêu hạt, nhớ nhà bấy nhiêu...
VỌNG CỔ:
1/ Chiều ở đây cảnh vật đìu hiu không bằng chiều quê mẹ. Từng cánh cò bay qua đồng ruộng lúa sông nước mênh mông sâu nặng mấy ân...tình....
Ráng đỏ màu Thu sắp lặn cuối chân trời. Dù có đi trăm Phương ngàn nẻo, xứ sở quê nhà khắc đậm trong tim. Ruộng lúa bờ sông cánh đồng xanh mượt, khói tỏa lam chiều bếp lửa nhà ai? Nhìn Cánh Chim Chiều về muộn tung bay, nhắn gửi cho ai tình quê hương xứ sở.
2/. Dù lớn Trăm Năm dù già trăm tuổi. Trong mỗi trái tim quê mẹ vẫn muôn đời. Con đã đi xa hơn mấy chục năm dài. Nay trở về đây trở về bên mẹ. Vóc dáng hiền hòa cũng Bến Nước dòng sông. Lũy tre đầu làng rợp bóng buổi nắng trưa, cây cầu khỉ bắt qua con mương nhỏ. Ai đã lớn lên giữa trời quê mẹ, mới thấy trong lòng day dứt một niềm thương.
..............