Chương trình Tơ Lòng Trên Phím Nhạc là chương trình âm nhạc vô vụ lợi. Chúng tôi không nhận tiền của Youtube để cố giới hạn việc gián đoạn chương trình vì quảng cáo. Vì thế rất tiếc chúng tôi không đồng ý cho re upload chương trình dưới bất cứ dạng nào khác. Vì nó sẽ làm mất đi ý nghĩa cũng như mục đích từ ban đầu của chương trình là bảo tồn và phát triển kho tàng âm nhạc VN. Chương trình Tơ lòng trên phím nhạc đã thực hiện rất nhiều chương trình trong suốt thời gian qua. Xin vào link bên dưới để theo dõi toàn bộ những chương trình đã đăng. Mong bạn sẽ thưởng thức và tiếp tục theo dõi, ủng hộ cho nhóm thực hiện chương trình.
Trân trọng.
https://www.youtube.com/playlist?list=PLCPWbHSd2o_e56X90idBkQvhzywgcDftA
Chương Trình Tơ Lòng Trên Phím Nhạc # 007 – DƯƠNG THIỆU TƯỚC (1915 - 1995)
00:00:00 Lời giới thiệu
00:01:40 Tiểu sử Nhạc sĩ Dương Thiệu Tước
00:04:22 01 - Đêm ngắn tình dài - Lệ Thu
00:09:51 02 - Cánh bằng lướt gió - Mai Hương
00:13:28 03 - Khúc nhạc dưới trăng - Mai Hương
00:20:21 04 - Đêm tàn bến Ngự - Ngọc Hạ
00:29:51 05 - Áng mây chiều - Lệ Thu
00:35:31 06 - Ngọc Lan - Kim Tước
00:44:18 07 - Bóng chiều xưa - Vũ Khanh
00:49:14 08 - Chiều - Khánh Ly
00:54:15 09 - Bến xuân xanh - Mai Hương
Tiểu sử Dương Thiệu Tước (1915 - 1995)
Dương Thiệu Tước sinh năm 1915 tại làng Vân Đình, huyện Sơn Lãng, phủ Ứng Hòa, tỉnh Hà Đông, Bắc Việt. Xuất thân trong gia đình Nho học truyền thống, ông là cháu nội của cụ nghè Vân Đình Dương Khuê, nguyên đốc học Nam Định.
Khoảng năm 1930, ông gia nhập nhóm nghệ sĩ tài tử Myosotis tức là nhóm hoa Lưu Ly, gồm Thẩm Oánh, Lê Yên, Dzoãn Mẫn, Vũ Khánh.
Dương Thiệu Tước là người có sáng kiến soạn các nhạc phẩm thuộc loại "Bài Tây theo điệu Ta". Phần lớn nhạc của ông lúc đầu đều bằng tiếng Pháp, đó là một trong những thể loại nhạc đầu tiên ở nước ta, và chính nó đã mở ra một hướng mới cho nền tân nhạc Việt Nam.
Những năm đầu của thập niên 1930, ảnh hưởng văn hóa Âu Châu, nhất là của Pháp, lan tràn khắp Việt Nam. Về lãnh vực văn chương có nhóm Tự Lực Văn Đoàn. Mỹ thuật có trường Cao Đẳng Mỹ Thuật được mở năm 1926. Về âm nhạc thì các nhạc sĩ Việt Nam thời đó, tuy chịu ảnh hưởng của âm nhạc Pháp, nhưng vẫn cố tìm một đường hướng riêng, trong việc sáng tác một giòng nhạc mới. Giòng âm nhạc mới này được gọi là nhạc “Cải Cách”, sau này đổi thành “Tân Nhạc”.
Dương Thiệu Tước là một trong những nhạc sĩ tài hoa nhất của thế hệ tiên phong. Không chỉ sáng tác nhạc, ông còn sử dụng được nhiều nhạc cụ khác nhau.
Ông bắt đầu sáng tác rất sớm, vào khoảng đầu thập niên 1930. Trước cả khi Nguyễn Văn Tuyên ra Bắc, phát động phong trào âm nhạc Cải Cách. Thế nhưng những nhạc phẩm lúc ban đầu ấy của ông thường được đặt lời bằng tiếng Pháp. Mãi đến năm 1936, ông mới bắt đầu sáng tác nhạc lời Việt.
Là người chủ trương soạn nhạc theo âm hưởng Phương Tây, nhưng Dương Thiệu Tước lại có một sự hiểu biết rất vững vàng về âm nhạc dân tộc. Ông còn có khả năng sử dụng đàn Tranh, đàn Bầu một cách điêu luyện. Tất cả những tinh hoa ấy, đã được ông kết hợp một cách tài tình, để soạn thành những ca khúc có âm hưởng Tây Phương, nhưng vẫn giữ được sự đặc thù của âm nhạc dân tộc. Dù viết theo thể điệu và đề tài gì, nhạc của Dương Thiệu Tước cũng luôn mang dáng nét trau chuốt, trang trọng. Vì thế, Phạm Duy đã xếp nhạc Dương Thiệu Tước vào loại nhạc "Quý phái", trong âm nhạc Việt Nam.
Nhà văn Nguyễn Đình Toàn đã nhận xét chi tiết hơn:
"Trong các ca khúc của Dương Thiệu Tước, tình thường lẫn với cảnh. Người ta không biết ông yêu người hay yêu cảnh hơn? Cũng có thể vì yêu người nên yêu cảnh và ngược lại".
Từ giòng nhạc của Dương Thiệu Tước, người ta thấy thấp thoáng hình ảnh một phụ nữ, người ấy chính là nữ ca sĩ Minh Trang. Trong một lần nữ ca sĩ này ra Hà Nội trình diễn, quen biết Dương Thiệu Tước, đã ở lại trao thân gửi phận một đời. Minh Trang cũng chính là nguồn cảm hứng cho nhạc phẩm “Ngọc Lan”, một trong những nhạc phẩm hay nhất của Dương Thiệu Tước. Ngoài tài soạn nhạc, Dương Thiệu Tước còn có khả năng ca hát, khi trình diễn, ông có tên Vân Hải.
Năm 1954 lúc đất nước chia đôi, Dương Thiệu Tước cùng vợ vào Sài Gòn sinh sống. Từ giữa thập niên 1960 qua thập niên 1970 trở đi, Ông làm chủ sự phòng văn nghệ tại đài phát thanh Sài Gòn, đồng thời làm giáo sư dạy Lục Huyền Cầm, tại trường Quốc Gia Âm Nhạc.
Biến cố năm 1975 đánh dấu một khúc quanh trọng đại, trong sự nghiệp của nhạc sĩ Dương Thiệu Tước. Các tác phẩm của ông bị Cộng Sản coi là nhạc lãng mạn, ủy mị nên bị cấm, không cho ai trình diễn. Ông ngưng dậy học tại trường Quốc Gia Âm Nhạc. Ít lâu sau đó, ca sĩ Minh Trang cùng các con vượt biên qua Mỹ. Ông ở lại Sài Gòn vì không muốn xa quê hương.
Đầu thập niên 1980, ông về chung sống với bà Nguyễn Thị Nga, nguyên là một học trò theo học đàn Lục Huyền Cầm tại trường Quốc Gia Âm Nhạc nơi ông dậy học. Bà Nga hết lòng lo lắng, chăm sóc cho ông lúc tuổi xế chiều. Ngày 1 tháng 8 năm 1995, ông đã vĩnh viễn ra đi, hưởng thọ 80 tuổi.