CON BẤT HIẾU ĐẨY MẸ GIÀ XUỐNG SÔNG VÌ KHÔNG CHỊU CHIA ĐẤT - Đọc Truyện Đêm Khuya
CON BẤT HIẾU ĐẨY MẸ GIÀ XUỐNG SÔNG VÌ KHÔNG CHỊU CHIA ĐẤT - Đọc Truyện Đêm Khuya:
Vân cúi đầu, ánh mắt rưng rưng nhìn từng con sóng lăn tăn trên mặt sông quê. Tối nay, trời không trăng, chỉ có ánh đèn le lói từ những căn nhà xa xa. Chị không ngờ cuộc đời mình lại đi vào ngõ cụt thế này. Từng lời của bà Nhàn – mẹ chồng chị, vẫn vang vọng trong đầu: "Mày không làm gì được thì biến khỏi nhà tao! Đàn bà không đẻ được thì còn giá trị gì!"
Cách đây hai năm, Vân là cô gái làng hoa ven sông, nét mặt hiền hậu, tính tình thùy mị. Nhà chị tuy nghèo nhưng đầm ấm, luôn đầy ắp tiếng cười. Mọi chuyện bắt đầu thay đổi khi gia đình chị nhận lời gả chị cho Thắng, một thanh niên trong làng bên. Dù không yêu Thắng, nhưng trước áp lực từ mẹ, chị đành đồng ý, nghĩ rằng "Cha mẹ đặt đâu con ngồi đó." Thắng khi ấy được mẹ ruột, bà Nhàn, miêu tả như một người con trai duy nhất trong nhà, hiền lành, có hiếu. Ai ngờ, chỉ là vẻ bề ngoài…
Ngày cưới của chị, tất cả vẫn như một giấc mơ. Nhưng giấc mơ đẹp ấy nhanh chóng tan biến khi bước qua cửa nhà chồng. Chỉ vài giờ sau buổi tiệc, bà Nhàn đã vào phòng, hỏi thẳng về số tiền mừng cưới. "Đưa vàng với tiền đây, để tao giữ hộ! Con gái mới lấy chồng, cầm rồi không khéo tiêu hết," bà cất giọng sắc lạnh, không chút ngại ngần. Vân, ngỡ ngàng trước thái độ đó, cố giữ bình tĩnh, trả lời: "Mẹ, để con kiểm lại, sáng mai con gửi mẹ ạ."
Đêm tân hôn, khi Vân vừa kiểm xong số tiền bạn bè mừng, Thắng – người mà chị gọi là chồng – lập tức lật bài ngửa. Anh cười hề hề: "Đưa cho mẹ đi em, mẹ giữ chắc hơn. Anh tin mẹ." Vân quay sang nhìn anh, đôi mắt ánh lên nỗi thất vọng. "Tiền cưới này, phần lớn là bạn bè và gia đình em mừng. Em nghĩ mình nên giữ lại để tự xoay sở, anh thấy sao?" Chưa kịp dứt lời, bà Nhàn từ đâu xuất hiện, quắc mắt, gằn giọng: "Con gái làng này dám cãi tao cơ à? Mày về đây làm dâu mà không biết phép tắc hả?"
...