Cô Gái Nghèo Ăn Mặc Quê Mùa Đến Phỏng Vấn, Bị Đồng Nghiệp Khinh Thường Và Cái Kết!

Cô Gái Nghèo Ăn Mặc Quê Mùa Đến Phỏng Vấn, Bị Đồng Nghiệp Khinh Thường Và Cái Kết!

157.611 Lượt nghe
Cô Gái Nghèo Ăn Mặc Quê Mùa Đến Phỏng Vấn, Bị Đồng Nghiệp Khinh Thường Và Cái Kết!
Cô Gái Nghèo Ăn Mặc Quê Mùa Đến Phỏng Vấn, Bị Đồng Nghiệp Khinh Thường Và Cái Kết! Bạn có bao giờ bị đánh giá chỉ vì vẻ ngoài? Có bao giờ mang theo cả giấc mơ vào một căn phòng mà mọi ánh nhìn đều xem thường bạn? Câu chuyện hôm nay kể về Vân Anh – một cô gái tỉnh lẻ, không bằng cấp, chỉ có chiếc laptop cũ và lòng tin không bao giờ vỡ vụn. Nhưng chính cô, bằng trí tuệ và nghị lực, đã khiến những người từng cười nhạo phải cúi đầu. Hãy cùng theo dõi hành trình đầy cảm xúc và bất ngờ này – nơi mà thành công đến không phải nhờ may mắn, mà nhờ bản lĩnh thật sự. Cổng kính tự động khép lại sau lưng, cắt ngang những âm thanh ồn ào bên ngoài. Trong khoảnh khắc ấy, cô gái nhỏ đứng chững lại một nhịp. Căn sảnh chính của tập đoàn công nghệ hàng đầu Việt Nam – nơi ánh sáng trắng lạnh xuyên qua lớp kính phản chiếu trên nền gạch sáng bóng – đón lấy một dáng người mảnh khảnh, có phần lạc lõng giữa sự chỉn chu và hào nhoáng. Chiếc áo sơ mi trắng đã ngả màu, được ủi phẳng phiu nhưng không thể che đi dấu vết thời gian. Mái tóc đen buộc gọn sau gáy, không son phấn, không túi hiệu, không một phụ kiện thừa thãi nào – chỉ có cô và chiếc laptop cũ bạc màu đang ôm chặt trước ngực. Người ta có thể dễ dàng nhận ra: cô không giống bất kỳ ai ở đây. Tên cô là Vân Anh, 27 tuổi. Quê ở một xã nhỏ vùng ven Quảng Trị. Tốt nghiệp cấp ba xong, gia đình không đủ tiền cho cô học đại học. Nhưng cô không từ bỏ. Từ năm 18 tuổi, cô vừa làm thuê vừa tự học lập trình từ những tài liệu miễn phí trên mạng, qua đêm với những dòng code đầu tiên trong căn phòng trọ chật hẹp. Hôm nay, cô có mặt tại Hà Nội để tham gia vòng phỏng vấn tuyển dụng kỹ sư công nghệ cấp cao – vị trí mà nhiều người tốt nghiệp thạc sĩ trường top còn chưa dám nộp hồ sơ. Chẳng ai trong căn sảnh này tin rằng một cô gái không bằng cấp lại dám mơ cao như thế. Bàn tay Vân Anh hơi run khi đặt chiếc laptop lên đùi lúc ngồi xuống hàng ghế chờ. Chiếc máy đã cùng cô đi qua bao mùa mưa nắng, vài phím mờ chữ, vỏ máy tróc sơn, cổng sạc hơi lỏng. Nhưng chưa lần nào nó phản bội cô. Và lần này, cô cần nó đứng vững một lần nữa. Một nhóm ứng viên trẻ bước ngang qua. Họ mặc vest phẳng phiu, giày bóng lộn, trên tay là MacBook đời mới. Một cô gái trong số đó nheo mắt, nhìn Vân Anh rồi ghé tai bạn thì thầm, giọng cố ý vang lên vừa đủ cho người khác nghe: – “Chắc là xin làm tạp vụ, mà vào nhầm tầng rồi.” Tiếng cười khúc khích vang lên. Vân Anh không ngước mắt, chỉ khẽ gật đầu chào rồi cắm sạc cho laptop, ánh mắt điềm tĩnh như không có gì xảy ra. Cô đã quen với những lời này – từ khi bắt đầu con đường lập trình với chiếc máy tính mua lại giá rẻ, khi mọi người quanh cô đều đã có bằng tốt nghiệp. ... *** Kính chúc khán giả thân yêu xem video vui vẻ và bình an ạ! Xin chân thành cảm ơn! *** ⚠️ Tuyên bố miễn trừ trách nhiệm: Video câu chuyện này được trình chiếu cho mục đích giáo dục và truyền cảm hứng và không nhằm mục đích làm xấu hổ hoặc hạ thấp bất kỳ ai liên quan. Nó chủ yếu để giải trí cũng như để giáo dục và truyền cảm hứng cho mọi người sống theo các tiêu chuẩn đạo đức. ⚠️