INTRO:
Anh đi cùng con sóng
Mỗi sớm khi trời hồng
Giữa luồng biển, bộ, không
Là năm châu trong lòng
Gió thổi qua vai áo
Từ những miền xa xăm
Anh lặng thầm ghi nhớ
Một ước hẹn âm thầm
VERSE 1:
Ta nương nhờ mặt nước
Nghe gió khẽ ru tròn
Dù xa vùng đô hội
Vẫn no nắng vàng son
Nhà mình không cao vút
Mà sáng thoáng bầu không
Không cần lời kiêu hãnh
Vẫn ủ ấm trông mong
Bậc thềm không tiếng guốc
Mà tiếng lá chạm nhau
Hành lang không cửa sắt
Chỉ sóng vỗ bạc đầu
Có những đêm anh mỏi
Lưng gập bên chuyến hàng
Ánh đèn tàu không ngủ
Đã hằn lên khóe mi
CHORUS:
Một vùng đất còn thở
Chưa chen chúc cột đèn
Còn dư âm tiếng nước
Và mùi gió chưa quen
Anh đi khắp thương cảng
Mà chọn sống nơi này
Mộng vàng ra khơi ấy
Chốn lòng thảnh thơi đây
Một bến nhà êm ả
Không gọi tên cũng về
Không treo đèn vẫn sáng
Không hỏi vẫn lắng nghe
Nếu mai con lớn dậy
Mang giấc mơ theo cha
Con sẽ nhớ có mẹ
Ru sóng cả… bằng nhà.
VERSE 2:
Em đợi bên khung cửa
Pha tách trà hồn nhiên
Mỗi lần anh quay lại
Trong mắt em cười hiền
Ta không khoe bến lớn
Chỉ giữ vững mái chèo
Không đếm bao vạn dặm
Chỉ cần một chốn neo
Không cần bao vòm thép
Chỉ một mái tròn thôi
Đủ cho mưa ghé lại
Và gió đẩy chồi nôi
Vì nhà mình đủ rộng
Cho giấc ngủ không lo
Vì nơi mình ở thật
Chứ không chỉ để cho
CHORUS:
Một vùng đất còn thở
Chưa chen chúc cột đèn
Còn dư âm tiếng nước
Và mùi gió chưa quen
Anh đi khắp thương cảng
Mà chọn sống nơi này
Mộng vàng ra khơi ấy
Chốn lòng thảnh thơi đây
Một bến nhà êm ả
Không gọi tên cũng về
Không treo đèn vẫn sáng
Không hỏi vẫn lắng nghe
Nếu mai con lớn dậy
Mang giấc mơ theo cha
Con sẽ nhớ có mẹ
Ru sóng cả… bằng nhà.
FINAL CHORUS:
Nếu mai con lớn dậy
Mang giấc mơ theo cha
Con sẽ nhớ có mẹ
Ru sóng cả… bằng nhà.