Cả xóm truyền tai nhau khen hay KIẾP NẠN TUỔI XẾ CHIỀU - Đọc Truyện Đêm Khuya

Cả xóm truyền tai nhau khen hay KIẾP NẠN TUỔI XẾ CHIỀU - Đọc Truyện Đêm Khuya

220 Lượt nghe
Cả xóm truyền tai nhau khen hay KIẾP NẠN TUỔI XẾ CHIỀU - Đọc Truyện Đêm Khuya
Cả xóm truyền tai nhau khen hay KIẾP NẠN TUỔI XẾ CHIỀU - Đọc Truyện Đêm Khuya Câu chuyện bắt đầu ở một vùng quê nghèo khó ven sông tại miền Bắc Việt Nam. Những ngày mưa dầm tháng bảy, nước sông dâng cao ngập tràn cả cánh đồng, tiếng ếch nhái vọng lên đều đều trong màn đêm u tối. Trong một căn lều tạm bợ dựng lên bằng lá dừa khô và bạt cũ, có hai mẹ con Thảo đang sống nương tựa vào nhau. Thảo năm nay vừa tròn 17 tuổi, cái tuổi đẹp nhất của một cô gái, nhưng số phận không để Thảo được hưởng niềm vui nào. Mẹ cô, bà Lành, từ trẻ đã mang đôi chân tật nguyền, không thể làm việc nặng nhọc. Cả hai mẹ con sống nhờ vào công việc làm thuê bấp bênh của Thảo. Bà Lành nhìn con gái mình với ánh mắt đầy âu yếm nhưng cũng chất chứa nỗi xót xa. "Con gái của mẹ lớn quá rồi, cái chân này chẳng thể đỡ đần gì con nữa," bà Lành thì thầm trong đêm tối. Thảo ngồi bó gối bên bếp lửa leo lét, mắt nhìn xa xăm. Ngoài kia, ánh đèn từ những ngôi nhà khá giả trong làng sáng rực cả đêm, như một vết cứa vào lòng cô gái trẻ. "Mai con lại đi làm thuê cho nhà bác Năm. Con sẽ kiếm tiền, mẹ đừng lo," Thảo nắm lấy tay mẹ mình, đôi bàn tay gầy guộc, xương xẩu của bà Lành. Bà Lành khẽ mỉm cười nhưng ánh mắt không giấu nổi nỗi buồn. Bà hiểu, mỗi ngày Thảo làm việc như một cái máy từ sáng đến tối, đôi khi quỵ ngã giữa đồng ruộng vì mệt. Nhưng bà không thể làm gì hơn. Tất cả những gì bà có thể làm là cầu nguyện trời cao thương xót, để con gái bà không phải khổ thêm nữa. "Thảo, ngủ sớm đi con, mai còn làm việc," bà Lành khẽ giục. Thảo gật đầu, rồi nằm xuống chiếc chiếu cũ rách nát. Bên ngoài, cơn mưa vẫn rả rích, nước từ mái lều nhỏ xuống từng giọt, thấm vào đất lạnh. ...